Tóm tắt phần 2 của truyện ngôn tình "Sập bẫy rồi trò chơi nguy hiểm": Và thế là câu hỏi về kẻ bán đứng Thừa Tuyết cho Nhậm Tử Phàm đã được giải
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm câu chuyện ngôn tình của tác giả Du Huyễn sáng tác mang lại cho bạn nhiều sự bất ngờ, những sự sắp đặt đến tình cờ của duyên phận. Cô- là một đạo diễn đa tài, xinh đẹp có sức hút lớn với đối phương , tình cờ cô gặp anh, tiếng
Thám Hiểm. Linh Dị Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm; Chương 20: Không phải em gái; Chương Trước /75 GO Chương Sau . Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm Chương 20: Không phải em gái. Sáng sớm hôm sau Thừa Tuyết thức dậy từ tờ mờ sáng, lúc cô rời khỏi Ngự Biệt Uyển cũng không ai
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm. Em gái. Truyện Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm; Chương 11: Em gái /75 Go; Chương Sau Chương Tiếp . Màu Nền: Font chữ: Chiều cao dòng: Kích Cỡ Chữ: Đôi khi con người ta chỉ muốn có một cuộc sống đơn giản.
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm - Du Huyễn ~ Chương 59 Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm - (Chương 1) - Tác giả Du Huyễn Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Bạn cần chơi một trò chơi cờ thú vị và đầy hành động để giải thoát họ. tránh bẫy và những con nhện nguy hiểm, vượt qua ng. Sử dụng tất cả các kỹ năng ninja của bạn để tránh bẫy và nhện nguy hiểm, vượt qua người gác Murt, chiếm lấy Shadow Blade of Deliverance
7Qo7Vie. 108-thieu-nu-luong download download am-hieu- download anh-la-ta download download download bach-bao-tong- download ban-trai-toi-dua-vao-ao-tuong-de-y download bang- download b download bao-tieu-sung-phi-gia-gia-ta-cho-nguoi-bo-vo-song-the-su download bao-vuong-cuu-hao-su download download bat-phu-lam-mon_qu download download be-toi-trung- download benh-vuc-nguoi-minh-cuong-ma_qu download download chang-re-cua-tong download chang-re-vo-dich-chang-re-de- download download chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong-4 download chi-gai-bat-tu-cua-tokyo-r download chien-than-ngay-tr download download chinh-phuc-ong-xa-l download cho download choc-tuc-vo- download chong-ch download chu-anh-cung-co-mot-chut- download chuyen-chang-ban-bao- download download download download co-gai-mang-hoi-tho-cua- download co-khi-nao-an download co-vo-anh-hau-lai-bo download cong-tu download cuc-cung-den-nha-ba-oi-mo-cu download cun download cuong-te- download download download day-do-vi download day-dua-cung-nguoi-ben-nhau-tro download download download de-nhat-danh- download download dem-toan-the-gioi-tang-c download download dien-chu-o-re-muc download di download dieu-thu-da download dinh-cap-tong-su-60 download do-de-nha-ta-lai-teo-roi-9 download doat download doc-tr download doc-tr download doc-truy download doi-toi-sau download download download dong-nhan-harry-p download dong-nhan-inuyasha-vinh-hang-khong-to download download duo download download giao-dich-dem-dau download giup-ba-cua-lai-me- download giup-ba-cua-lai download download hay-den-h download he-thong-xuyen-kh download download download download hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung download h download download hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung- download download hong-hoang-ta-o-to-phu-duong-gia- download hong-mong-lin download hua-voi-em-muoi-nam-tinh download download idol-cung-tong-tai-tan-tat-cong-kh download jq-phat-sinh-giua-tieu-hoang-d download ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-c download kinh-thien-k download download lac-mat-co-dau-xung-hi-61 download lam-ruon download lay-nham-chong- download lon download download luom-tro-ve-vua-ma download download download download mat-the-duong-oa-ban-chep download mat-troi-trong- download mieu-ai-xuyen- download minyu-vo-n download moi-ngay-anh-de-deu-livestream-nau download mot-nua-c download mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong- download my-nhan-va- download nam-na download nam-phu-rat-k download nang-dau-cuc-pham-27 download download download ngoan-d download ngon-tinh-vo-cu-quay- download ngon-tinh-vo-kho-thoat-khoi-ban-ta download download nguoi-chim-tiet-thao-cac-nguoi-dau-ma download nguoi-hau-an download download download nha-vua-tang-thi-nuo download nhan-tieu-quy-dai-h download nhap-n download nhat-ki-tha download nhat-ky-o-nong-thon-cua-thay-giao-tieu-c download nhat-ky- download nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu- download nhung-nam-toi-dung-phi-nhan-loai-lam-d download ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc_quy download ong-chu-xin-ky-ten-l download download overlord-579547_quy download phan-2-xuyen-nhanh-vi-dien-yeu-duoi-luc-nao-cung-can-ta-c download download phuc-hac-tieu-cuon download phuc-h download quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do download quan-nhan-nguye download quay-lai-day-ngay-toi-ra-le download quoc-sac-k download download download rap-chieu- download download s download 1, sakura-nam-ta download san-tim- download sau-khi-song-lai-toi-tro-thanh-ai-cua-chien download sau-khi-tro-thanh-banh-xe-du-phong-ca-nam-chinh-lan-nam-pha download download su-menh download download download sung-hon-de-nhat-the-ky-ong-xa-hon-rat download ta-co-mot-bay-hoa- download download tai-ha-khong-ph download tam-th download tan-an-quy-su-276052_ download tan-an-quy-su-368204_quye download tan-an-quy-su-566241_quye download download tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua download than-cap-dac-cong-he-th download download download than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra-49 download thanh-mai-truc-ma-den-tuoi-co-th download thanh-minh-di- download thap-nhi-y download download thay-giao-lop-mau-giao-o-ti download the-tu- download download download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi-54 download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi download thit-truoc-y download tho download thu-tich-ngu download thuy-tien-d download download download tieng-long-si download tieu-chuan-dung-vo- download download tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-d download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan-49 download tinh-yeu-ph download toan-tri-doc-gia-sing-sho download toi-k download toi-lam-ca-man-chon-h download toi-phong-than-trong-tro-choi-vo download tong-quy download tong-tai-anh-nhan-nham-ng download tong-tai-cuon download tram-cung-rat-nh download tram-mang-thai-con download download download tren-duoi download tro-thanh-nam-nhan-da-man-nhat-trong-t download download t download trong-sinh download truc-ma-tuong-tha download download truong-sinh- download truyen-bach-luyen-thanh-tien-837581_quye download truye download truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the download download tu download tu-nhan-cua- download download tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang- download tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang- download tuong-cong-sieu- download download tuy-h download download van-nang-tro-choi-he-t download van-s-force-phe- download ve-keu-m download download download download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may download vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon-81 download download vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo download vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong download vong-du-chi-bo-xuong-kho-cung-dien download v download vu-dieu-bay-lop-ma download vuong-gia-nha download vuong-phi-buong-binh-la- download vut-bo-chang- download xin-anh-dung-dan-mot download xin-chao-thi-t download xuyen-nhanh-ky-chu-co-ay-mot-long-muon- download xuyen-nhanh-ky-chu-khong-tam download 1, xuyen-nhanh-ky-chu-moi-d download xuyen-nhanh-nu-pho download xuyen-nhanh-nu-pho download xuyen-nhanh-phan-dien-can-ba-h download xuyen-viet-chi-buc-ac-thanh- download download download yeu-than-thai-co-hac download
Một hôm Thừa Tuyết đang ngồi trong phòng điện thoại lại reo lên, mò mẫm một lúc lâu mới lấy được điện chào, tôi là Thừa Tuyết."Cô Thừa Tuyết, tôi là bác sĩ điều trị cho mẹ cô."-Có chuyện gì sao?"Thật ra có chuyện này, anh Nhậm Tử Phàm kêu tôi giấu cô nhưng mà tôi thấy cô cần biết."-Bác sĩ cứ bàn tay cô run rẩy, vô thức nắm chặt điện thoại lòng cô vô cùng bất an."Trước lúc phẫu thuật một ngày, anh Nhậm Tử Phàm kêu tôi... đổi quả tim phẫu thuật cho mẹ cô."-Sao... sao ạ?Hai tay cô vô lực làm rơi điện thoại xuống, nước mắt bỗng rơi ra khỏi hốc lí do gì anh phải làm như vậy? Vì sao phải hại chết mẹ cô?Cô cúi xuống mò lấy điện thoại, hai tay ướt đẫm mồ hôi run rẩy đưa lên tai nghe "Bác sĩ, vì sao ngài biết nguy hiểm lại nghe lời anh ta?""Xin lỗi cô, chúng tôi biết đáng lẽ nên cứu bà chứ không phải tiếp tay giết bà ấy, lúc đầu khi Phàm thiếu ra yêu cầu đó chúng tôi có thử gọi cho cô nhưng mà không liên lạc được, Phàm thiếu lại nói cô cũng đồng ý nên chúng tôi làm theo. Đến khi hôm phẫu thuật thất bại, chúng tôi thấy cô không biết gì hết."-Như vậy là đủ rồi. Cảm ơn vì đã cho tôi cúp máy, tay siết chặt điện thoại, sau đó giống như điên loạn khóc thét ngay cả điện thoại cũng bị cô quăng đi. Tiếng điện thoại vỡ nát, bị ném vào tường nên biến dạng, từng mảnh từng sao phải đối xu73 với cô như vậy? Thà là anh không cho cô hạnh phúc, anh để cô ở trong niềm hạnh phúc rồi lại một nhát đâm vào tim cô làm cô rơi xuống vực sâu vạn cô, giống như bị ai cào xé, hoặc là chính bàn tay anh bóp nát nó. Đau đến chết đi, đau đến cảm giác cũng không Tử Phàm, tôi hận anh...Vì cớ gì phải hành hạ cô như vậy? Anh hận cô đến mức phải đối xử với cô như vậy sao? Cô đã làm gì anh? Kí ức của cô...Người làm nghe tiếng cô la hét liền chạy lên, thấy cô quằn quại nằm trên giường, khóc lóc la hét giống như phát điên thì sợ hãi liền chạy xuống nhà điện thoại cho Trình Ngụy nhận được cú điện thoại liền tức tốc chạy về, anh chỉ định ra ngoài mua vài thứ cho cô không ngờ đã xảy ra anh vào đến phòng, mọi thứ rối tung, cô nằm trên giường ánh mắt đờ cô khóc đến sưng húp, đỏ hoe. Nước mắt vẫn còn trên mặt, dáng vẻ chật vật đáng Tam...Trình Ngụy không biết đã xảy ra chuyện gì, lại nghĩ cô đau lòng do cái chết của mẹ mình nên vội an ủi Ngụy, anh nghe gì không? Là Nhậm Tử Phàm... anh ta đang cười khi thấy em như vậy... anh ta giết chết mẹ em...Thời khắc này trông cô chẳng khác nào người cô giống như chết lặng, tâm cô cũng bị đem ra chặt thành trăm mảnh. Mỗi một nơi trên cơ thể đều như bị những lưỡi dao nhọn đâm điên rồi sao? Bình tĩnh đỡ cô ngồi dậy, lắc mạnh tay anh ta hại chết ba em, bây giờ giết chết mẹ em. Em lại yêu hung thủ giết chết ba mẹ em. Anh bảo làm sao em không điên, không hận?Cô cười rộ song nước mắt mạnh mẽ cục là sao?-Lúc nãy, bác sĩ nói trước ngày phẫu thuật anh ta đã kêu bác sĩ tráo đổi tim. Trái tim đó vốn có vấn Ngụy từ kinh ngạc này chuyển sang kinh ngạc khác, lại không nghĩ Nhậm Tử Phàm lại tàn nhẫn với cô như mà... Trình Ngụy lại không tin đó là sự thật. Tình cảm Nhậm Tử Phàm dành cho cô là thật, anh có thể cảm nhận được. Thì làm sao Nhậm Tử Phàm phải làm cô hận anh ta?-Em hận anh ta... cả đời này em tuyệt đối không tha thứ cho anh oán hận, căm phẫn nói. Cho dù là chết, cô cũng sẽ đem nỗi oán hận này anh không hiểu vì sao Nhậm Tử Phàm lại để lộ chuyện này cho em biết được?-Bởi vì anh ta muốn em đau khổ đến từ yêu mà ra, do yêu quá nhiều nên hận mới nhiều, nếu cô không yêu anh thì bản thân đã không chịu sự đau khổ này càng không hận anh hơn bao giờ liên quan đến kí ức bị mất của em?-Trình Ngụy nhíu mày-Chắc chắn. Em muốn gặp anh mắt cô tròn xoe, thống khổ biến mất lại chứa đầy oán lát tôi đưa em đi. Ba ngày sau tôi đón Ngụy kêu người giúp cô sửa soạn lại, âm thầm gọi cho Nhậm Tử Phàm biết một dẫn cô đi xuống nhà, ra xe ngồi vào. Chuyến này đến Hàn Lâm, không rõ sẽ có biến cố gì xảy Hàn Lâm -Khi Trình Ngụy dìu Thừa Tuyết vào trong nhà, Tâm Nhi vội vàng chạy ra. Nhậm Tử Phàm cũng đi thư, chị về Nhi vui vẻ nắm tay đưa tay kiếm tay Tâm Nhi, khi nắm được thì cười vui vẻ "Chị rất nhớ em."-Tiểu thư, mắt chị...Không chỉ là Tâm Nhi mà ngay cả Nhậm Tử Phàm cũng kinh ngạc đến không sĩ nói sẽ mau khỏi. Em đừng tươi cười che giấu tâm trạng thật-Em đưa chị về tự đi. Chị muốn luyện tập một ra đó chỉ là một phần nhỏ lí do, lí do quan trọng là cô biết Nhậm Tử Phàm vẫn luôn dõi theo muốn anh biết, dù không nhìn thấy đường đi thì cô không cần ai dìu dắt, cô cũng không cần đưa tay dò đường, lúc đi đụng này đụng nọ còn suýt làm vỡ đồ cũng may Tâm Nhi theo sau mới kịp thời giúp chỉ là Tâm Nhi mà ngay cả Nhậm Tử Phàm nhìn thấy cũng đau cô đi lên cầu thang, dáng người biến mất dần, Nhậm Tử Phàm thầm rũ mắt đi vào ngồi lên ghế sô Thừa Tuyết là do di truyền, có thể cả đời cũng không nhìn thấy. Cậu nhìn thấy, đã vui vẻ hài lòng chưa?Trình Ngụy nói, ánh mắt giễu cợt Nhậm Tử Tuyết bị như vậy, tôi không đau lòng sao?-Cậu hại chết ba mẹ cô ấy, chung quy là muốn cô ấy đau khổ. Bây giờ mắt cô ấy đã không còn nhìn thấy gì, đáng lẽ cậu rất vui Ngụy mỉa mai, ngồi xuống ghế đối là ba cô ấy là tôi giết nhưng mẹ cô ấy là ngoại ý ý muốn? Vậy thì phải xem lại nói vậy là có ý gì?-Cậu tự mình suy nghĩ đi. Ba ngày sau tôi đến đón Thừa Tuyết, nhớ chuyện chúng ta cá Ngụy nhoẻn môi, đứng dậy rời của Trình Ngụy làm Nhậm Tử Phàm không hiểu, rốt cục bên trong còn ẩn chứa điều gì?Anh biết bọn họ không thể như lúc trước, nhưng mà anh sẽ bù đắp tất cả những đau khổ của cô. Dù là như lời Trình Ngụy nói, anh cũng không oán trước là anh bị thù hận che lấp mới gây cho cô đau khổ nhiều như vậy, bây giờ anh dùng tất cả tình yêu của mình để bù đắp nỗi đau khổ kia của cô, không cầu mong được đáp trả, chỉ mong không rời xa Tử Phàm lên phòng cô, nhìn thấy cô đang ngồi ở ngoài ban công. Tay đưa ra sờ lấy cánh hoa lưu đi đến, mặc dù không gây ra tiếng nhưng cô vẫn nghe Nhi, giúp chị đem bình tưới đến đây, chị phải tưới cho Tử Phàm nghe cô nói thì đi lấy bình tưới cho dùng tay mình cầm lấy tay cô, giúp cô cầm lấy bình Tuyết nhận ra bàn tay này không phải của Tâm Nhi liền muốn rút về lại bị anh giữ Tuyết, xin lỗi khụy một chân xuống, thật lòng nói tiếng xin lỗi có lỗi sao?Cô cười cười, giống như mỉa là anh gây ra, cho anh cơ hội có được không?-Cơ hội? Nhậm Tử Phàm anh bảo tôi làm sao cho anh cơ hội đây? Là anh làm tôi hận anh, không phải tôi không cho anh cơ phải em nói dù thế nào cũng tha thứ cho anh sao?-Tha thứ? Anh nghĩ đối với những việc anh làm tôi còn tha thứ được sao? Anh giết ba tôi, mẹ tôi, anh là hung thủ giết biết cô hận anh cũng tựa như lúc anh hận ba cô vậy. Cảm giác đó anh hiểu, kêu buông bỏ là một điều không thể những ngày này em cần gì cứ việc nói, anh sẽ đưa Diệc Thuần, Tư Nguyên và Viên Hy tới trò chuyện với cần, gọi Viên Hy tới được có thể giúp cô lúc này chỉ có Viên tôi sẽ gọi Viên Hy ở đời sẽ có lúc làm con người ta hối hận, anh phải làm sao cô mới tha thứ, phải yêu cô nhiều bao nhiêu, bù đắp bao nhiêu cô mới hiểu thấu nỗi lòng của anh!?. . .Mặc Phong và Mặc Hàng được sự phân phó của Nhậm Tử Phàm mà làm việc. Việc làm rất đơn giản, chính là qua Ma Cao đánh đánh bài nhưng thật ra là muốn từ ông chủ sòng bày đó lấy về một món chiếc nhẫn ngọc bạch quý hiếm thời xưa, để lại từ mấy trăm năm của thời vua Mãn Thanh nên có giá trị liên thành. Bởi vì sắp đến đại thọ sáu mươi lăm của Tôn Thúc mà ông rất thích nó nên anh muốn đem về tặng nói xem, có nên dùng súng dọa ông ta không?-Mặc Hàng ngồi trong xe dừng bên đường đối diện sòng bài Tam Thập-Ý kiến không tồi. Nhưng sợ nói ra lại bảo chúng ta không có Phong nhún vai nhìn vào cánh cửa rộng mở kia-Chi bằng giả cướp?-Mặc Hàng, ý kiến càng tồi với việc giết người, những chuyện khác tôi giải quyêtq không Phong định nói tiếp thì nhìn thấy chiếc Mercedes Benz dừng trước cửa, một loạt người áo đen kéo cửa xuống xe lại cùng đồng loạt kính chào một ta tới chủ của Tam Thập được gọi là Sầm Oái, rất nhiều sòng bạc ở Ma Cao là của ông ta nhưng Tam Thập là sòng bài chính. Trong tay ông đang giữ chiếc ngọc bạch kia nên hai người bọn họ mới nhắm vào Tam Thập mà ra nay một mình cả hai làm chưa bao giờ thất bại, nhưng đa số đều dùng súng giải họ đứng trước cửa sòng bài, nhìn lên hai chữ Tam Thập thì nhếch Nguyên xuống xe lửa, hít thở không khí về đêm ở Ma Cao tinh thần cảm thấy thoải mái Mặc Hàng biết cô lén theo anh tới đây, chắc chắn sẽ bị anh quăng vào phòng bắt cô kiểm điểm bản ta đến Ma Cao làm gì cơ chứ?-Chúng ta đi du lịch, nhân tiện anh có một cụ kiện cần qua Ma Cao, một công đôi không biết. Em đi Thuần, anh cũng đặt khách sạn kệ Thuần...Tư Nguyên đang đứng ở nhà ga thì nghe tiếng đôi nam nữ nói chuyện, nhìn qua thì thấy một đôi nam nữ thanh tú, nhìn bọn họ như vậy giống như đang giận lẫy nhau rất hạnh mà cô nhận ra người nữ dường như có nỗi buồn và không quan tâm chàng trai, cô ấy không thích anh trai rất tuấn tú, lại thấy sự hạnh phúc trong đáy mắt anh, có thể thấy được tình yêu anh ta dành cho cô Nguyên nhìn lại bản thân cảm thấy có chút chua xót, giá mà Mặc Hàng cũng quan tâm yêu thương cô như túi xách lên Tư Nguyên đút hai tay vào túi áo đi tìm khách sạn qua qua một đêm đánh bài, Mặc Phong và Mặc Hàng đều nắm được tẩy của bọn người Tam Thập. Nên quyết định tối mai làm một ván lớn nhanh hoàn thành nhiệm là lại không ngờ, khách sạn Mặc Phong và Mặc Hàng ở lại chính là khách sạn mà Tư Nguyên và Diệc Thuần, Nhất Duy ở.
Nhậm Tử Phàm đặt tay lên bàn, ngón tay thon dài vẫn từng nhịp từng nhịp gõ lên mặt bàn. Dường như đang xung đột nội Hy từ bé đã rất nghe lời, tính tình lương thiện lại rất quan tâm người anh trai này. Từ nhỏ tôi đã đưa em ấy sang nước ngoài học, chỉ vì không muốn nó bị ảnh hưởng bởi cuộc sống của tôi cũng như sẽ trở thành kẻ vạn người căm hận như Hy là công chúa trong lòng anh. Em hiểu. Em đã được chứng sợi dây tay lần trước cũng đủ chứng minh tình cảm anh em bọn họ thân thiết đến chừng dây tay đó là lần trước anh đi Úc mua về, nó vốn là mua cho em nhưng mà ngay lúc đó em lại cùng Trình Ngụy trong nhà bếp Hàn Lâm níu tay níu chân còn nói mấy lời mờ ám. Anh thật nhịn không vậy anh đem nó tặng cho Viên Hy?Cô nên vui hay buồn đây? Thứ vốn là của cô lại trở thành của người khác. Lại còn vì thứ đó "tranh giành" gây hiểu lầm không vậy. Trước nay anh đều không lấy lòng phụ nữ, đều là họ lấy lòng anh thì anh nên quen dần nói sao cũng có chút ương bướng, nếu cô đã cho mình đúng thì nhất quyết không hạ giọng xuống này về sau anh sẽ suy nghĩ tới. Anh hỏi em, em cảm thấy anh thế nào?Thừa Tuyết nghe xong suýt nhịn không được bật cười lớn, phồng má nhịn giờ cô mới biết anh tự kỉ thật đề này, anh muốn nghe lời nói thật lòng hay là nói dối đây?Nếu nói dối cô dám lớn giọng nói còn nói thật thì chỉ sợ ai kia sẽ tức chọn cả án rất an toàn cho bản thân tốt hơn có tám chữ Xem trời bằng vung, lạnh lùng tàn xấu xa vậy sao?Anh nhíu mày, mặt như vừa bị bôi lọ là thật lòng. Còn hai chữ dối lòng chính là Ngọt lại chỉ có hai chữ?-Anh nên biết em đã rất khổ sở khi phải lừa dối lương tâm nói ra hai từ đó. Anh nhìn sao vẫn không phải người dịu dàng, ôn hòa hay là tốt bụng bao không chơi đó bị cô nói sắc mặt đen như tro than, đứng dậy quay là trò chơi nói thật. Anh phải chịu thôi. Không được bật cười vội đuổi quay lại chỉ tay vào cô dõng dạc nói "Em làm mất lòng ông chủ, không tính phần em vào tiền công ty."-Aiss... anh đừng lấy tư trả thù công chứ? Anh như vậy mà muốn em nói anh tốt bụng bao dung sao?-Anh không biết. Anh đang rất anh ngày càng khó coi, không nói không rằng đi vào nhà nhà tắm sẽ tốt bụng bao dung hơn sao? Đúng là trẻ chu mỏ, không đếm xỉa tới anh liền nằm dài trên giường..Bọn họ đi ra bãi biển, lúc đi xuống đại sãnh lễ tân nói có điện thoại của Nhậm Tử Phàm. Thừa Tuyết nghĩ là công việc nên không hỏi nhiều chờ anh nói xong mới cùng anh đi đến vách đá ngay cứng rắn, biển ồ ạt cho từng cơn sóng đập thấy sắc mặt anh rất kém, còn tưởng là giận chuyện lúc sáng nên lủi thủi theo Tử Phàm đứng trên vách đá cao, quay mặt nhìn cô, anh chỉ cần lùi về nửa bước sẽ té xuống biển Phàm, đừng đứng ở đó, rất nguy vén tóc bị gió làm tung bay, ngoắc anh Tuyết, anh yêu hét to, như muốn chứng minh với biển cả, với thế giới anh yêu cô đến chừng cũng yêu anh nhưng mà anh vào đây có được không?Anh đứng ở ngoài đó rất nguy hiểm, cô chỉ lo an nguy của anh làm chuyện có lỗi với em, em có tha thứ cho anh không?-Em tha thứ. Dù là lỗi gì, em đều tha thứ chính là tha với anh, nếu anh không ở bên em nữa, em phải cố gắng sống thật tốt, tự chăm sóc bản thân làm sao vậy? Em không giỡn nữa, anh mau vào cô trỗi dậy sự bất an tột cùng trước nay chưa từng có, linh tính mách bảo sắp có chuyện lớn xảy Tuyết, anh xin lỗi. Bây giờ chúng ta nên về gặp mẹ em lần nãy có hai cuộc gọi điện cho anh, cuộc thứ nhất là của Mandy. Còn cuộc thứ hai là của bệnh sĩ nói, ca phẫu thuật của mẹ cô vì tim hiến cho bà trong lúc phẫu thuật ghép vào lại xuất huyết, bác sĩ ra sức cứu chữa nhưng phẫu thuật thất bại. Mẹ cô tử vong tại là anh. Tất cả là lỗi của anh. Cô nói đúng, cô không dám để bà phẫu thuật vì cô sợ ngay cả một ngày cũng không có để bên biết cô sẽ hận anh, hận đến tận xương cô tái méc, cố gắng nghĩ đây là lời nói đùa "Em thật sự giận rồi. Anh không vào em sẽ không nói chuyện với anh."Không hiểu sao nước mắt cô lại chảy ta quay về thôi, mẹ em mất rồi..Thừa Tuyết sau khi xuống máy bay liền chạy tới bệnh viện. Hai mắt cô đỏ hoe, trên mặt chỉ toàn nước mắt, sự đau khổ lộ rõ trên gương chạy tới phòng phẫu thuật nhìn thấy bác sĩ điều trị cho mẹ mình thì vội chạy đến liên tục hỏi "Bác sĩ, vì sao mẹ tôi lại mất? Không phải bà sống tốt lắm sao?"-Cô Tô, cô hãy bình sĩ trước tiên cần cô giữ bình tĩnh lại sợ là nói ra sẽ làm cô kích động, đợi cô có thể giữ bình tĩnh mới đưa cô vào trong phòng phẫu bàn mổ một thi thể được trùm khăn trắng, trước mắt cô tối đen, tay chân run rẩy đi lại mắt không ngừng chảy ra, chân mềm nhũn có thể té ngã vất cứ lúc đưa tay run rẩy của mình cầm miếng vải trắng từ từ kéo thấy bà Phương thân thể lạnh ngắt mặt mày trắng bệch nằm trên màn mổ, mọi thứ xung quanh đều như quay cuồng, cô khóc nức nở dùng tay lay mẹ tỉnh lại đi... mẹTiếng gọi như cào xé tâm con là Tuyết, mẹ mau tỉnh lại. Con sẽ dẫn mẹ về mà dù cô gọi bao nhiêu lần, mẹ cô vẫn nằm im bất động, cả người lạnh như băng, tim không còn nhịp Tử Phàm ở phía sau cô đi lên vịn lấy cô, hai vai cô run rẩy, anh có thể cảm nhận phẫu thuật mẹ cô xảy ra vấn đề nên thất bại. Bà tử vong tại ngẩn người, cả người tê thuật?Cô ngước mặt nhìn anh dưới màn sương nghe được hai từ này do anh nói ra thì liên tục lắc đầu đẩy anh ra bản thân lùi về nói không phải anh làm đi, làm ơn hãy nói như vậy đi. Em tin anh, chỉ cần anh nói không phải anh nức nở cầu xin lỗi, là anh nợ lại là anh? Sao anh lại làm như vậy? Anh không phải, anh không phải...Cô chỉ vừa có ba ngày hạnh phúc tại sao lại phá nó đi chứ? Cô còn muốn mỗi ngày gặp mặt anh, sáng thức dậy sẽ nhìn thấy anh, tối đi ngủ được anh ôm lấy. Cô còn có rất nhiều điều muốn làm cùng anh, vì sao lại phá vỡ nó đi?-Anh không nghĩ lại... xin lỗi Tử Phàm, anh cút đi. Tôi không muốn gặp la hét um sùm, điên loạn nhào tới vung tay đánh đứng yên cứ để cô đánh mình. Anh sớm biết cô sẽ hận ra vốn không có chuyện xây resort gì cả, trong ba ngày này là anh suy tính chuyện phẫu thuật xảy ra trúc trắc mới đối xử với cô tốt như thì lời anh nói có bao câu là thật? Hay là đều do anh nói dối ra, còn cô lại như con ngốc diễn mắt mờ đi, Thừa Tuyết vì không chịu nổi nữa mà ngất đỡ vội cô, sau đó lặp tức gọi bác sĩ..Thừa Tuyết tỉnh dậy trong đêm, ngoài trời mưa rất to ảm đạm vô cùng. Trước mặt mờ mịt, đưa tay lên mới phát hiện mắt của mình đã không còn nhìn không rõ bất cứ vật lẽ do khóc nhiều nên mắt bị tổn thương, cô nhắm mắt nhẹ nhàng dựa vào tường hồi tưởng lúc cô cùng mẹ bên chỉ còn người thân là bà vì cái gì lại bắt bà đi. Đau lòng hơn chính là người gây ra mọi việc lại là Nhậm Tử giờ nghĩ lại những câu nói khó hiểu kia của anh, cô mới nhận ra tất cả đều được anh sắp đặt thấy giọng nói này bên tai, Thừa Tuyết mở mắt, nheo lại nhìn người vừa bước đi hung hăng quơ tay cầm gối lên quăng ra biết em sẽ không tha thứ cho anh, nhưng mà để anh chăm sóc em, được chứ?-Tôi không cần. Anh đi ra, đi loạng choạng đứng lên, nheo mắt đi lại chỗ anh đẩy anh ra Tuyết... bặm môi dùng hết sức đẩy anh ra cửa, sau đó đóng mạnh khóa trái. Lưng dựa vào cửa từ từ trượt xuống dưới tay lên trước mặt, hai tay cô mờ mờ hiện ra, Thừa Tuyết thu tay lại ôm ngực khóc đến thương của cô rời bỏ cô, anh phản bội cô, ngay cả mắt của cô cũng không nhìn rõ gì nữa. Cô biết làm sao?-Trình Ngụy...Cô thốt ra hai từ này, vội mò đến túi đồ lục lấy điện thoại khó khăn lắm mới lần ra số của anh, vội nhấn cô nức nở khi anh nghe máy. Cô bảo anh tới bệnh viện đón mình anh liền không suy nghĩ nói đợi anh..Nhậm Tử Phàm khi thấy Trình Ngụy đến định vào phòng Thừa Tuyết thì chặn Tuyết gọi tôi không cho phép cậu dẫn Thừa Tuyết Tử Phàm cương quyết nói-Mọi chuyện đã không còn theo ý cậu nữa rồi. Cái chết của mẹ Thừa Tuyết đã làm cô ấy chịu sự đả kích rất sớm biết?-Hôm trước tôi đến thăm bà vô tình biết được. Nếu muốn Thừa Tuyết không đau khổ nữa thì đừng ngăn Tử Phàm do dự, cuối cùng hạ tay đang chặn Trình Ngụy lại. Quay bước bỏ đi. Bóng anh trải dài trên hành lang, song lại cô đơn vô Ngụy mở cửa đi vào, nhìn thấy Thừa Tuyết đang ngồi trên giường tay cầm chặt điện đi đến bên giường ngồi một bên cầm lấy tay Tuyết giật mình vội rút tay "Là ai?"Trình Ngụy nhăn mày nhíu mặt huơ tay trước mặt cô, mắt cô chỉ chớp vài cái nhẹ, rất nhẹ nhìn giống như sắp mù em làm sao vậy?-Trình Ngụy, anh đến rồi sao?-cô vội vàng chụp lấy tay anh-Sao em lại thành ra thế này?-Em không biết, bây giờ em nhìn cái gì cũng không còn rõ, giống như bị loạn thị giữ chặt tay anh nói-Để anh gọi bác đưa em khỏi đây ngay, em không muốn ở đây thêm bất cứ lúc lắc đầu, cầu xin anh-Vì sao phải hành hạ bản thân chứ?Lòng cô bây giờ rất lạnh, bọn họ yêu nhau nhưng lại hành hạ lẫn nhau, tại sao mối quan hệ đó lại kết thúc khi bọn họ còn có quá nhiều điều để nói cùng nhau.
Hôm nay định nói "Em yêu anh" nhưng chưa kịp nói thì anh đã rời xa em mãi mãi...- - -Thừa Tuyết chia tay Diệc Thuần ở trạm xe buýt, cô lên xe ngồi ở hàng ghế sát cuối ánh mắt lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa mặt hiền hòa cùng đôi mắt xám tro nhu tình hiện ra, đầy ấm áp của Khiêm Lạc."Tiểu Tuyết, anh yêu em, rất yêu.""Khiêm Lạc, em cũng rất yêu anh.""Sau này anh nhất định sẽ cưới em làm vợ, mỗi ngày cùng em ăn cơm, cùng em mỗi đêm ngắm lá phong đỏ và sao trời, cùng em trở thành bác sĩ chữa bệnh cho mọi người còn cùng nắm tay nhau đến cuối cuộc đời.""Anh hứa không được nuốt lời, đời này kiếp này em chỉ đợi anh đến nắm tay em dắt em qua những cản trở trước mặt, không phải anh, em sẽ không nắm tay ai khác."-Đời này kiếp này... anh không cần nữa sao?Hai mắt Thừa Tuyết đã đỏ lên, sóng mũi cay cay, mỗi lần có ai nhắc đến hai từ Khiêm Lạc hoặc nhớ đến những kỉ niệm kia lòng cô lại đau đớn dữ dội, như có hàng vạn mũi dao đâm vào tim."Khiêm Lạc đâu? Anh ta lại nỡ cho cậu chạy bôn ba hay sao? Anh ta yêu cậu như vậy tôi cứ nghĩ sẽ giấu cậu ở trong nhà chứ? Anh ta hẳn rất đau lòng"Nghĩ đến câu nói đầy gai nhọn của Mộc Ngân lòng cô lại se lại, tâm can tê liệt đến mất cảm đó, cô rất muốn trả lời câu hỏi kia của Mộc Ngân, rằng Khiêm Lạc đã chết vào cái ngày định mệnh ấy, anh như một thiên sứ bị Thượng đế triệu hồi về thiên đàng, cho dù làm cách nào, anh cũng không quay về yêu thương cô như trước nữa, nhưng mà cô không có đủ can đảm để nói ra sự thật đau lòng kia, cũng như không thể nào chối bỏ sự thật anh đã chết Tuyết xuống xe buýt đi đến bệnh viện đa khoa Nhân Tâm gần đó, vào thang máy đi lên dày hành lang của những dãy phòng dành cho bệnh nhân thường, bước chân cô dừng trước cánh cửa phòng treo bảng số 206 nhưng không vào qua lớp kính trong suốt, Thừa Tuyết nhìn thấy người phụ nữ ngồi trên chiếc ghế hướng ra cửa sổ đang mở toang kia. Đáy mắt chua nhẹ nhàng mở cửa ra, mặc dù rất khẽ nhưng mà người phụ nữa kia vẫn nghe được rất khẽ quay đầu, khuôn mặt hiền từ nhân hậu nhìn trước mặt, ánh mắt vô là con phải không?-bà Phương mắt vẫn nhìn một nơi vô định, đôi mắt sớm không có thần thái-Dạ phải. Mẹ, mẹ đã khỏe hơn chưa?Cô nhìn mẹ mình, ánh mắt trìu mến nhưng không giấu được chua xót trong đáy khỏe hơn rất nhiều. Tuyết, con đưa mẹ về nhà đi, ở đây chỉ thêm tốn tiền thôi mà mắt của mẹ đã không thể chữa khỏi Phương được cô đỡ đứng dậy, hai tay bà bám chắc cánh tay cô-Mẹ, mắt mẹ không nhìn thấy, bệnh tim của mẹ lại chưa khỏi, có thể tái phát bất cứ lúc nào, con thật không yên tâm cho mẹ về đỡ bà ngồi lên giường bệnh, nói-Cứ ở bệnh viện hoài chỉ làm tốn thêm tiền mà cũng không có thể lo được mà. Con bỏ mẹ ở nhà một mình làm sao con an tâm. Mẹ biết không, hôm qua là lễ ra mắt bộ phim đầu tay của con, con còn dự đinh sẽ tích góp tiền đưa mẹ sang New York chữa khỏi mắt và bệnh tim cho ngồi ở chiếc ghế cạnh giường bệnh, lấy trái cây trên bàn gọt thì tốt quá, công việc con có thể tiến triển tốt là mẹ yên tâm. Mắt mẹ cũng đã mấy chục năm nay chưa nhìn thấy, bệnh tim là bệnh của người già cả thôi, không cần tốn tiền vì cũng nói công việc của con tiến triển rất tốt, vậy thì mẹ cứ để con chữa khỏi bệnh cho mẹ đi, con còn muốn mẹ sống cả đời với con Tuyết gọt vỏ táo xong lấy nĩa ghim một miếng đưa đến tay bà-Con đúng là bướng bỉnh Phương cười nhân hậu, cầm nĩa ghim miếng táo lên ăn-Mẹ, mẹ là người thân duy nhất con còn trên đời này, con không cho mẹ lại rời xa con trẻ ngốc...Bà Phương tay lần theo cánh tay của cô, lần từ từ lên khuôn mặt sờ má cô, bàn tay đầy hơi ấm của tình lực duy nhất của Thừa Tuyết chính là bà Phương, cho dù có nếm trải bao nhiêu đau đớn tủi nhục, Thừa Tuyết cũng không được bỏ cuộc..Thừa Tuyết cắn môi, diễn viên không ai đồng ý đóng phim thì làm sao? Nếu lúc nãy Hướng Luật không điện thoại nói với cô biết Khởi Lạc nhúng tay vào chuyện diễn viên không ai nhận đóng bộ phim này của Ôn Thị thì Thừa Tuyết còn nghĩ là họ có lịch diễn dày cho cùng kẻ đầu xỏ chính là Nhậm Tử Phàm, anh ta không ra lệnh thì làm sao có người dám làm, điều làm Thừa Tuyết thắc mắc chính là, rốt cục Nhậm Tử Phàm nhắm vào Ôn Thị hay là cô?Nếu là cô, vậy là vì cái gì? Cô và anh không thù không oán, gặp nhau chỉ hai lần, thì làm sao cô gây ra lỗi gì chứ?Khiêm Lạc... Nhậm Tử Phàm... Khiêm Lạc... Nhậm Tử Phàm...Một họ Khiêm, một họ Nhậm, tính tình cả ánh mắt cũng không giống nhau, duy có khuôn mặt là giống như đúc. Người giống người, đã là chuyện hiếm xảy ra, nhưng biết được cô thích lá phong đỏ cả lời hứa cùng ngắm lá phong đỏ và sao đêm thì không thể trùng hợp đến 99% thoại vang lên một hồi chuông dài, Thừa Tuyết lấy điện thoại, là một số lạ. Thừa Tuyết hơi nhíu mày, nhưng vẫn bắt máy nghe "Xin chào, tôi là Thừa Tuyết."[...Alo, biên kịch Tô, tôi là chị Tiêu, Mộc Ngân đã đồng ý đóng bộ phim của cô...]-Thật sao? Vậy thì tốt mắt Thừa Tuyết sáng rực[...Về chuyện hợp đồng...]-Ôn Thị sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của Mộc Ngân đưa ra.[...Vậy thì tốt, lát nữa gặp cô ở trường quay của phim, Mộc Ngân nói có thể đóng liền...]Gấp vậy sao? Thừa Tuyết có chút lo lắng, bây giờ trong làng giả trí chẳng có diễn viên nào đồng ý đóng phim của Ôn Thị, Mộc Ngân lại có thù hận với cô nhưng lại đồng ý đóng, Mộc Ngân lại đòi đóng liền, rốt cục là có phải...Thừa Tuyết khôi phục bộ dạng ban đầu, tươi cười đáp "Được ạ, hẹn gặp chị và Mộc Ngân ở trường quay."Nói xong, Thừa Tuyết cúp máy, diễn viên nữ thì đã xong, bây giờ thì đến diễn viên nam, trong đầu Thừa Tuyết đã có đối tượng thích trường quay, Mộc Ngân ngồi ở chiếc ghế gỗ sơn trắng, dựa người vào ghế hai tay khoanh trước ngực, chân vắt chéo, đeo chiếc kính râm, từ người tỏa ra hào quang, kiêu ngạo mà thu Tiêu, xin lỗi tại vì kẹt xe...-Đưa hợp đồng ra kí đi, tôi rất Ngân nhàn nhã tháo kính xuống, ánh mắt xinh đẹp nhìn Thừa TuyếtThừa Tuyết ờ một tiếng, để ba lô lên bàn lấy hợp đồng đây có điều khoản ghi rõ, cậu và chị Tiêu có thể xem. Diệp Trà, cậu đồng ý, tớ thật...-Bắt đầu quay được rồi chứ? Tôi còn phải đóng quảng cáo và phim nhiều Ngân kí lên bản hợp đồng, quăng trước mặt Thừa Tuyết-Ừ, có thể Tuyết cầm bản hợp đồng, cắn môi đáp-À... nếu cô còn gọi tôi một lần bằng Diệp Trà nữa, thì tôi không khách khí đâu, cho dù cô là biên kịch của bộ phim xong coi như nhắc nhở, Mộc Ngân cởi áo khoác ra, đi đến lấy kịch bản xem một chính đâu?-chị Tiêu hỏi-Nam chính đang tới... a, tới Tuyết vui cười khi thấy nam nhân từ ngoài đi vào trường mắt đạo diễn nhất thời không tin, còn chị Tiêu thì há hốc miệng, Mộc Ngân mày cũng nhíu Luật thấy ai cũng nhìn mình bằng ánh mắt kì quặc, quay đầu xem phía sau còn có ai không? Lúc nãy Thừa Tuyết lại điện thoại bảo anh phải đến trường quay ngay có chuyện rất gấp, anh liền gấp gáp chạy xe tới Tuyết, đã có việc gì xảy ra?-Hướng Luật đứng trước mặt Thừa Tuyết lo lắng hỏi-Anh Hướng Luật, có cái này... diễn viên không ai đóng vai chính cho phim của chúng ta, mà nữ diễn viên Mộc Ngân đã đồng ý vào vai nữ chính...Thừa Tuyết dừng một chút, liếc mắt nhìn Hướng nên...-Hướng Luật cau mày, bắt đầu dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Thừa Tuyết-Cho nên chỉ còn vai nam chính... mà anh thì...-Không cần nói nữa, anh đường đường là tổng giám đốc, bao giờ lại thành diễn Luật quyết cự tuyệt-Chủ tịch Ôn sẽ đuổi việc em mất, đến lúc đó em không việc, không tiền ăn, tiền trả thuê phòng cho bà chủ nhà trọ, em sẽ lưu lạc đầu đường xó chợ. Anh nhẫn tâm sao?-Thừa Tuyết mi mắt cụp xuống, hai mắt rưng rưng, dáng vẻ rất tội nghiệp-Anh nuôi em, chẳng phải lợi hơn sao?-Hướng Luật lời nói vừa đùa nhưng cũng là lời giấu sâu trong tâm-Nếu anh không đồng ý thôi thì chờ chủ tịch Ôn đuổi em đi. Cứ để kịch bản này của em bị quẳng đi Tuyết càng lúc giọng càng nhỏ, là thương tâmĐối với lời trêu đùa của Hướng Luật, Thừa Tuyết chỉ xem là gió thoảng, nghe vào rất mát tai, sau lại mau quên đi. Tình cảm của Hướng Luật, Thừa Tuyết hơn ai hết hiểu, nhưng mà trái tim cô, không phải dành cho Tuyết xem như anh sợ em đi. Xem như anh để mình bị thiệt thòi Luật xoa xoa mi tâm, trên trán cũng đã vạch hai vạch đen-Thật không? Tuyết nhoẻn miệng cười, ánh mắt đen mun lấp lánh chan hòa toàn ý cười bên trong. Đôi mắt cô, đẹp đến không thể dùng ngôn ngữ nào mà miêu tả, đôi mắt ấy biết "cười".Hướng Luật có vài lần xem kịch bản, cũng hiểu rõ nam chính trong kịch bản phải diễn ra sao, trước khi quay, Hướng Luật có đến chào hỏi Mộc Ngân mong hợp tác vui vẻ, Mộc Ngân vốn không có tính nói nhiều, chỉ hơi nâng môi bắt tay rồi đi thay trang phục."Nhắm mắt lại và nói yêu em" là một bộ phim xoay quanh hai con người, chàng trai tên Hiếu Bác, anh là một thiếu gia của gia đình danh môn vọng tộc, đáng tiếc đôi mắt anh sớm đã mù lòa. Còn cô gái tên là Kỳ Hinh là một cô gái luôn nhìn cuộc sống theo một hướng lạc quan, thông minh giảo họ gặp nhau rất tình cờ, rồi lại yêu nhau không thể ngờ trước, Kỳ Hinh không muốn nhìn Hiếu Bác sống trong bài xích, tương lai bị hủy hoại đã hiến đôi mắt của mình cho Hiếu Bác, lúc Hiếu Bác nhìn thấy được ánh sáng cũng là lúc Kỳ Hinh đã không còn cạnh bức thư Kỳ Hinh để lại, cuối thư có dòng chữ "Nếu anh còn yêu em, thì anh hãy nhắm mắt lại và nói yêu em. Em ở nơi này cũng sẽ nhắm mắt lại lắng nghe tiếng anh nói anh yêu em."Đến ba năm sau, Hiếu Bác cũng tìm được Kỳ Hinh, đôi mắt cô vô hồn không nhìn thấy gì, Hiếu Bác đã là một thương nhân nổi tiếng, liền đưa Kỳ Hinh sang Canada chữa trị, cuối cùng mắt của Kỳ Hinh cũng nhìn thấy, cả hai sống hạnh phúc đến cuối cuộc viết kịch bản này, trong lòng Thừa Tuyết luôn nghĩ đến Khiêm Lạc, trong cuộc sống cô không thể làm anh sống lại, trong kịch bản, cô có thể đặt mọi tâm tư của mình vào đó, chỉ mong cuối cùng người có duyên lại nên giai và Khiêm Lạc chỉ trách hữu duyên vô Tuyết nhìn Hướng Luật và Mộc Ngân chuyên tâm đóng phim, dường như hình ảnh của Hiếu Bác và Kỳ Hinh hiện hữu trên người của cả hai. Lòng Thừa Tuyết đột nhiên thanh thản lạ thường. Tình yêu của Hiếu Bác và Kỳ Hinh thật đáng làm người khác hâm mộ....Nam nhân đặt một tay trên chiếc bàn làm việc, bàn tay khẽ gõ vài nhịp, ánh mắt sắc bén nhìn người con trai trước mặt chủ, hàng của chúng ta sang Las Vegas đều trở thành vô này chính là Mặc Hàng, hắn thân hình cao lớn được bao bởi bộ đồ đen, khoác chiếc áo khoác bằng da, ánh mắt cũng sắc lạnh, trong ánh mắt có thể nhìn thấy sự tàn nhẫn cùng nguy hiểm hơn Mặc Hàng không như Mặc Phong quản về thương trường, mà hắn quản về hắc đạo, nên không thể lúc nào cũng có vẻ mặt thoải mái như Mặc Phong, khuôn mặt lạnh như băng, mà ra tay cũng phải quyết đoán. Nếu không, đừng nói thiếu chủ, cả hắn cũng sẽ không sống nổi trong thế lực nguy hiểm gõ trên bàn của Nhậm Tử Phàm dừng lại, dường như đang suy tính gì đó, sau đó môi mỏng hôi giương lên "Ngươi tạm thời dừng cung cấp hàng sang Las Vegas, ở đây ta còn có việc cần ngươi làm."Dù sao thì bên Las Vegas, Nhị thiếu kia cũng đã luôn đối đầu với Nhậm Tử Phàm, anh cũng không rãnh rỗi mà cứ hao tổn trí lực để chơi trò chơi nhàm chán này với Nhị thiếu, anh còn có việc còn thú vị hạ biết rồi, thiếu chủ có gì căn dặn?-Ta nghe nói bên phía Hàn gia vừa mua một lượng Morphine* thông báo cho cục cảnh sát về kho hàng của đứng đầu Hàn gia là Hàn Đông, ông là một người có địa vị trong hắc đạo, có tiếng nói không kém, đa số ai cũng kính nể Hàn Đông, mà Hàn Đông sớm muốn cháu trai mình là Hàn Bân lên làm lão đại hắc đạo tức vị trí của Nhậm Tử Phàm hiện Tử Phàm sớm nhận ra ý đồ của Hàn Đông song lại chưa có cơ hội diệt trừ, lần này Hàn gia nhập Morphine số lượng lớn để cảnh sát bắt được chắc chắn tiêu hao số tiền lớn chưa tính còn bị cảnh sát giam quả thật Hàn Đông bị bắt vào tù, đương nhiên trong tù có người của Nhậm Tử Phàm, chắc chắn ông không thể sống người Nhậm Tử Phàm ngoài có thù nhất trả, có oán nhất báo ra, còn là ai chướng mắt cản đường thì Nhậm Tử Phàm không ngại trừ khử trước. Morphine* là một thuốc giảm đau gây nghiện như thuốc phiện.
sập bẫy trò chơi nguy hiểm